• Còn hàng
    Giá: 40.000₫
    Sách mới CẬP NHẬT ( NGÀY 31/10/2024 ) 

    Chiếc Tráp Bằng Đá Khổng Tước (truyện cổ)

    Tác giả: Paven Bazốp
    Dịch: Đoàn Ngọc Trinh
    NXB: Thuận Hoá 1987, 192 trang, khổ 13x19cm . 
    Tình trạng: Sách tốt, nguyên vẹn gáy bìa

     
    Một hôm, hai người thợ một già một trẻ đi vào núi thăm cánh đồng cỏ dưới thung lũng. Xỉ đồng của nhà máy chất cao như núi nên mọi người gọi nó là Núi Đồng

    Sau cơn mưa, trời trở nên nóng khủng khiếp. Hai người mệt mỏi vì đường xa nóng nực. Khi vào tới rừng, họ cảm thấy dễ chịu hơn, liền nằm lăn dưới gốc cây thanh lương mà ngủ. Bỗng người thợ trẻ choàng tỉnh dậy, anh cảm thấy như có ai hích mạnh vào sườn mình.

    Anh nhìn thấy một cô thiếu nữ ngồi trên tảng đá. Tóc nàng tết bím, chắc chưa có chồng. Hai bím tóc nặng trĩu buông xuống gót chân. Nàng thắt nơ, xa xa trông như hai dải đồng.

    Chàng trai say sưa ngắm cô gái. Thân hình nàng mảnh dẻ, trông thật đáng yêu. Nàng đang cúi xuống tìm vật gì dưới chân, lúc quay bên này, lúc quay bên kia, miệng thì thầm như đang to nhỏ với ai.

    Chàng trai vừa định bắt chuyện với cô gái, bỗng sựng lại như ai đánh mạnh vào đầu. Chàng chợt hiểu ra :

    - Trời ơi, đó chính là Bà Chủ Núi Đồng. Bà ta ăn mặc như vậy mà sao ta không nhận ra bà ta. Mắt ta để đi đâu không biết nữa ?

    Quả thật như vậy, không thể tìm thấy một bộ quần áo như thế : bà ta mặc một chiếc váy dài hàng tơ màu xanh lông công rực rỡ, trông xinh đẹp tuyệt trần.

    Thật là không may cho ta – chàng trai nghĩ – phải mau mau trốn khỏi nơi này, trước khi bà ta quay trở lại. Chàng thường nghe các cụ già trong làng kể lại : ai không may gặp phải Bà Chủ Núi Đồng thì thường gặp những điều rủi ro hơn là điều lành.

    Nhưng không kịp nữa rồi! Vừa lúc đó Bà Chủ Núi Đồng quay lại. Nhìn thấy chàng trai, bà ta vui vẻ nói :

    - Thế này Stephan, sao chàng lại ngây ra nhìn em vậy ? Sao không lại gần đây và trò chuyện với em ?

    Chàng trai sợ hãi nhìn Bà Chủ Núi Đồng. Chàng cố trấn tĩnh, tự nhủ : mặc dù cô ta có phép thần, nhưng dù sao ta cũng là một đứa con trai, sợ cô ta thì thật đáng xấu hổ

    - Tôi đi thăm cánh dồng cỏ chứ đâu phải đến đây tán dóc với cô ?

    - Tôi sẽ có cách bắt anh phải lại đây ! Tôi có chuyện cần nói với anh .

    Chàng trai tức giận nói :

    - Lại thì lại, chẳng việc gì tôi phải sợ cô !

    Stephan đi lại phía Bà Chủ Núi Đồng . Bà ta giơ tay cao lên, vung khắp bốn phương. Stephan cũng đi vòng quanh. Chàng nhìn xuống chân – vô số thằn lằn đủ các màu không biết từ đâu bò ra, con màu xanh lá cây, con màu xanh da trời, con màu vàng, con màu trong suốt như pha lê, con sáng lấp lánh như những giọt sương đọng trên ngọn cỏ.

    Bà Chủ Núi Đồng mỉm cười :

    - Đừng có tránh ra, hỡi người lính can đảm của ta. Trông chàng to lớn nhường ấy mà lại sợ những con thằn lằn của ta à ?

    Bà ta vỗ tay, các chú thằn lằn tản ra, nhường lối cho Stephan. Chàng trai đã tới gần bên Bà Chủ Núi Đồng, chàng dừng lại. Bà ta liền vỗ tay, nói :

    - Bây giờ anh không trốn đi được nữa. Cẩn thận kẻo dẫm chết những kẻ hầu cận của ta.

    Stephan cúi nhìn xuống, các chú thằn lằn bò quấn lấy chân anh, trông giống như những đường hoa văn trang trí sàn nhà. Stephan định thần nhìn lại – chao ôi, đó chính là những quặng đồng, toàn loại hảo hạng, sáng lấp lánh. Những đường hoa văn ấy như trong ảo mộng, đẹp như những đường vân đá khổng tước.

    - Thế nào, bây giờ anh đã nhận ra ta là ai chưa ? – Bà Chủ mỏ đá khổng tước, hay còn gọi là Bà Chủ Núi Đồng hỏi Stephan. Bà ta gật đầu nói : - Chàng không việc gì phải sợ ta, ta không làm hại chàng đâu .

    Chàng trai khổ tâm vì bị cô gái cười nhạo,lại còn nói những lời như vậy, chàng liền kêu lên :

    - Nếu tôi sợ ai thì tôi đã chẳng dám lên núi

    - Vậy thì tuyệt quá – Bà Chủ Núi Đồng nói – Ta đang cần người can đảm như vậy, một người không biết sợ ai. Sáng mai khi đi làm, chàng hãy nói với ông chủ của chàng rằng : Thưa ông chủ kính mến, Bà Chủ Núi Đồng ra lệnh cho ông – đồ con lừa – phải lập tức dọn dẹp núi Đồng đi. Nếu ông còn làm hỏng chiếc mũ sắt của Bà Chủ Núi Đồng

    Bà ta còn dặn thêm :

    - Chàng có hiểu không, Stephan ? Chàng đã nói chàng không sợ ai, vậy chàng hãy nói với ông chủ của chàng như ta dặn. Bây giờ chàng hãy về chỗ bạn chàng. Đừng có nói với ai về những gì chàng đã nghe và đã thấy ở đây

    Bà Chủ Núi Đồng vỗ tay, đàn thằn lằn biến mất. Bà ta đứng lên, đặt tay vào tảng đá, nhảy vọt lên, biến thành con thằn lằn : chân tay biến thành chân tay của thằn lằn, mọc thêm cái đuôi chỉ đầu là đầu người. Bà ta bò tới đỉnh núi còn quay đầu lại :

    - Hãy nhớ lấy những lời ta dặn, làm theo lời ta, ta sẽ lấy anh.

    Chàng trai trả lời :

    - Ai thèm lấy thằn lằn .

    Bà Chủ Núi Đồng quay lại nhìn Stephan, thấy chàng đang tức giận khạc nhổ, bà ta cười ha hả :

    - Thôi được, chúng ta sẽ nói chuyện ấy sau – biết đâu chẳng có lúc anh nghĩ lại !

    Nói xong, bà ta bò lên đỉnh núi, chỉ còn nhìn thấy cái đuôi xanh ve vẩy, rồi biến mất.

    Icon-Zalo Chat Zalo Icon-Messager Chat Messenger Icon-Twitter 0989.885.646 Icon-Youtube Kênh Youtube Icon-Instagram Bản đồ Lên đầu trang