Tác giả: Sidney Sheldon. - Dịch giả: Nhân Văn
NXB: Văn học 2006
Tình trạng: tốt, đầy đủ, 364 trang khổ 14X20
"Ba bác sĩ cùng sống và làm việc cùng một bệnh viện. Một người gần như khiến bệnh viện phải đóng cửa. Người thứ hai giết chết một bệnh nhân vì một triệu USD. Người thứ ba bị ám sát...". Đoạn mở đầu câu chuyện đầy kịch tính và bi thảm mở ra nhiều điều uẩn khúc của một chuyện tình oan trái khởi đầu từ một phiên tòa. Tác giả Sidney Sheldon không xa lạ với độc giả Việt Nam qua một loạt truyện tiểu thuyết mang màu sắc hình sự.
“... Bác sĩ Taylor đã không quyết định số phận của ông John. Chính ông ấy mới là người duy nhất chịu trách nhiệm trực tiếp sinh mạng mình. Như vậy, bác sĩ Taylor đã có một nghĩa cử đẹp, nghĩa cử của lòng thương người. Cô ấy đã có đầy đủ trách nhiệm về chuyện đó. Một điều nữa, cô ấy không biết về số tiền John đã để lại cho cô. Nếu cô ấy biết thì đó cũng không nằm ngoài tình thương mà ông John dành cho cô. Bao nhiêu đó cũng đủ biết cô ấy sống với mọi người thế nào. John Cronin là một người mắc bệnh tim vô phương cứu chữa, căn bệnh ung thư chết người đã di căn khiến ông vô cùng đau đớn. Chúng ta hãy tự hỏi bản thân mình. Trong tình cảnh như vậy, chúng ta có còn thiết sống nữa không? Cảm ơn". Luật sư Alan Penn quay trở lại bàn ngồi cạnh Paige.
Gus Venablu đứng lên và tiến về phía ban hội thẩm. “Lòng trắc ẩn sao? Tình thương người à?“. Ông nhìn vào Paige, lắc đầu đoạn quay trở lại ban hội thẩm. “Thưa quý ông và quý bà, tôi đã làm luật sư hơn 20 năm. Tôi dám nói với quý vị rằng trong ngần ấy năm tôi làm việc, tôi chưa bao giờ - chưa bao giờ chứng kiến một kẻ sát nhân máu lạnh nào lại trơ trẽn giết người chỉ vì tiền như vậy".
Paige thấy mình đang treo lơ lửng giữa từng câu chữ mà ông ấy thốt ra, hồi hợp, mặt tái đi thấy rõ.
“Luật sư bào chữa nói về cái chết không đau đớn. Không lẽ bác sĩ Taylor làm điều đó chỉ vì lòng trắc ẩn thôi sao. Tôi không nghĩ vậy. Bác sĩ Taylor và các bác sĩ cũng đều biết ông John chỉ còn sống được vài ngày. Tại sao cô ta không để ông sống nốt những ngày ít ỏi này? Phải chăng cô ấy lo sợ bà Cronin sẽ biết chuyện chồng bà thay đổi di chúc và sẽ ngăn cản".
“Đây là một sự trùng hợp ngẫu nhiêu rõ ràng nhất sau khi ông John thay đổi di chúc và để lại cho Paige 1 triệu dollar. Cô ấy đã tiêm một liều insulin và kết liểu đời ông".
"Hơn nữa, Chính miệng bị cáo đã thừa nhận tội trạng. Cô ấy nói có quan hệ mật thiết với ông John, rằng ông ấy rất thích và tôn trọng cô. Nhưng từ chính miệng nhân chứng, chúng ta nghe được là ông ấy rất ghét cô. Ông gọi cô bằng danh xưng Con quỷ cái và nói với cô Hãy bỏ cái tay dâm đãng ra khỏi người ông ấy".
Gus Venable lại nhìn bị cáo một lần nữa. Paige trông rất thất vọng. Ông quay sang hội thẩm đoàn. “Một người được ủy quyền cũng thừa nhận bác sĩ Taytor từng nói 1 triệu dollar được để lại cho cô là: Nó không được hợp lẽ. Ông ấy là bệnh nhân của tôi. Nhưng cô ta đã ôm trọn số tiền đó. Cô ta cần nó. Cô đã có một ngăn đầy các cẩm nang du lịch đi Paris, Luân Đôn và Riviera. Nên nhớ rằng cô ta không đi đến công ty du lịch sau khi cô ta lấy được tiền. Ôi! Không. Cô ấy đã dự định những chuyến đi này từ trước. Tất cả những gì cần bây giờ là tiền và cơ hội. John Cronin xuất hiện, hai điều ước ấy đã được thỏa mãn. Một con người sắp hấp hối, cô ta có thể chế ngự được. Phải nói rằng cô ấy có lòng trắc ẩn chẳng khác nào ra đầu thú trước tòa. Mặt khác, khi chúng ta đau đớn đến như vậy thì cứ tưởng tượng xem chúng ta có đủ lý trí mà suy nghĩ không. Chúng ta thật sự không biết bác sĩ Taylor đã làm cách nào để thuyết phục ông John thay đổi di chúc, cắt bỏ người trong gia đình và để trở thành người thừa kế chính thức. Điều chúng ta biết là ông ấy đã gọi cô đến bên giường vào cái đêm định mệnh ấy. Họ đã nói chuyện những gì? Ông ấy yêu cầu cô ta giúp ông ta bớt đau đớn rồi sẽ tặng 1 triệu dollar à? Đó là vấn đề chúng ta phải đối mặt. Dù giải thích lý nào đi nữa, đây vẫn là một kẻ giết người máu lạnh...”.
Bác sĩ Taytor có thoát tội không? Mời bạn đọc Trả thù tình sẽ biết được số phận của nữ bác sĩ này như thế nào.