Những Con Chim Ẩn Mình Chờ Chết
Tác giả: Colleen Mc Cullough - Dịch: Trung Dũng
NXB: Trẻ 1988
Tình trạng: Sách tốt, cạnh sách bị nhăm, 377 trang khổ 13X19
Có một truyền thuyết về con chim chỉ hót một lần trong đời, nhưng hót hay nhất thế gian. Có lần nó rời tổ bay đi tìm bụi mận gai và tìm cho bằng được mới thôi. Giữa đám cành gai góc, nó cất tiếng hát bài ca của mình và lao ngực vào chiếc gai dài nhất, nhọn nhất. Vượt lên trên nỗi đau khổ khôn tả, nó vừa hót vừa lịm dần đi, và tiếng ca hân hoan ấy đáng cho cả sơn ca và họa mi phải ghen tị. Bài ca duy nhất có một không hai, bài ca phải đổi bằng tính mạng mới có được. Nhưng cả thế gian lặng đi lắng nghe, và chính thượng đế trên Thiên đình cũng mỉm cười. Bởi vì tất cả những gì tốt đẹp nhất chỉ có thể có được khi ta chịu trả giá bằng nỗi đau khổ vĩ đại... Tiểu thuyết Những con chim ẩn mình chờ chết (hay còn được biết đến với tên gọi: Tiếng chim hót trong bụi mận gai) được xuất bản vào mùa xuân 1977 cùng một lúc ở New York, San Francisco, London, Sydney. Ít lâu sau, tác phẩm đã được dịch ra nhiều thứ tiếng, được độc giả khắp nơi nhiệt liệt hoan nghênh và giới phê bình đánh giá cao. Cuốn tiểu thuyết bùng nổ với sự nhạy cảm mạnh mẽ đối với những xúc cảm của con người, về bạo lực, tình yêu, lòng mộ đạo, nguồn cội gia đình, niềm đam mê, niềm hân hoan, bi kịch, hoa hồng và gai nhọn... Nỗi đau vô hạn dường như đến muôn đời...
Có một truyền thuyết về người con gái chỉ yêu một lần duy nhất trong đời, nhưng nàng yêu bằng một tình yêu mãnh liệt nhất thế gian. Có lần nàng quyết bỏ đi tìm tình yêu đích thực của đời mình, qua bao cạm bẫy và ngang trái của đời thường, người con gái vẫn quyết lao vào ngọn lửa tình yêu mặc dù biết có thể mình sẽ bị thiêu trụi trong đó. Vượt lên trên mọi nỗi đau khổ khôn tả, nàng đã chiến thắng cả đức Chúa Trời để giành lại người mình yêu. Một tình yêu duy nhất nhưng cả thế gian phải lặng đi để chiêm ngưỡng, và chính thượng đế trên thiên đình cũng phải ghen tị... Người con gái đó chính là Meggie - người con gái dám đoạt tình yêu vĩ đại từ tay Chúa, nhân vật nữ chính trong tiểu thuyết Những con chim ẩn mình chờ chết. Đây là câu chuyện tình giữa Meggie Cleary và vị cha xứ Ralph de Bricassart. Vì định kiến xã hội, sự hà khắc của tôn giáo, tình yêu của cả hai đi được khép vào tội lỗi, bi kịch và buộc phải chấm dứt. Meggie cố quên đi tình cảm của mình bằng cách kết hôn với Luke O'Neill - một người làm công cho gia đình cô, nhưng chẳng bao lâu sau cô và cha Ralph lại đoàn tụ, cuộc tình của họ đã gây ra nhiều bi kịch.
Có một niềm tin rằng, trong đời của con người, người ta chỉ thực sự yêu hết mình một lần duy nhất, cháy hết mình một lần duy nhất đến tận giọt nến cuối cùng, cho một tình yêu duy nhất, mà cái na ná như thế thì gặp nhiều trong cuộc đời nhưng nó chỉ có một. Đó chính là bài hát duy nhất trong đời của con chim lao đầu vào bụi mận gai. Bởi thế nên Meggie vẫn yêu Ralph, bắt đầu bằng tình yêu thơ ngây trong sáng của cô bé con, rồi trăn trở lớn lên thành sự khao khát chiếm hữu của người đàn bà, và mãi mãi khôn nguôi với yêu và hận của người phụ nữ. Cả cuộc đời, chỉ một tình yêu duy nhất. Dù đau đớn đến đâu, chạy đến đâu, vùng vẫy đến đâu, rồi lại quay lại với tình yêu khắc khoải đấy. Dù biết rằng mình sẽ không bao giờ có được hoàn toàn người đàn ông ấy, cả trái tim lẫn con người, đấu tranh và giằng xé, để rồi lại thấy mình tiếp tục yêu. Chấp nhận cái tình yêu đến trọn đời với con người luôn ngoài tầm tay với đó.
Ralph đã yêu với tình yêu của một con người bình thường, bị chi phối bởi nhiều thứ vô hình khác trên thế giới bình thường hơn là tình yêu. Ông cũng đã từng dám vượt qua ranh giới để nếm vị ngọt của tình yêu, để biết được cái cảm giác thức dậy vào buổi sáng bên cạnh một người phụ nữ, ấm áp và đầy phước lành, để biết được cái cuộc đời trần tục mà thiêng liêng, và cũng để suốt đời đau khổ trong cái lồng tự tạo của mình vì đã không đủ dũng cảm bước xa hơn nữa. Ralph chẳng có tội vì là một thầy tu mà Ralph tội nghiệp vì sự ngu ngốc của mình vì đã đặt lên trên tình yêu những điều khác nữa, vì đã không dám lao ngực vào đến tận cùng của chiếc gai, để dù chết cũng đã từng hạnh phúc, trọn vẹn...
”... Con chim mang chiếc gai của bụi mận cắm vào ngực tuân theo qui luật bất di bất dịch của thiên nhiên; bản thân nó không biết sức mạnh nào đã buộc nó lao vào mũi nhọn và chết mà vẫn hót. Lúc mũi gai xuyên qua tim nó, nó không nghĩ đến cái chết sắp đến, nó chỉ hót, hót cho đến lúc mất tiếng đứt hơi. Nhưng chúng ta, khi lao ngực vào bụi mận gai, chúng ta biết, chúng ta hiểu. Tuy thế ta vẫn lao ngực vào bụi mận gai. Sẽ mãi mãi như thế!". Con chim đi tìm cây mận gai để lao ngực vào chính là nhân vật Meggie trong truyện…
Những Con Chim Ẩn Mình Chờ Chết sẽ mang lại cho người đọc những phút giây thoải mái và những suy nghĩ sâu sắc về cuộc sống con người vốn phức tạp nhưng vô cùng đáng yêu.