Tác giả: Keng.
NXB: Văn Nghệ TP.HCM
Số trang: 216
Tình trạng: sách tốt, khổ 13.5X20.5
Truyện của KENG
… là cuộc sống
… là tình yêu,
… là những điều tôi tìm thấy!
Nội dung của “Dị Bản” gồm những truyện ngắn sau:
Tôi là Les
Những sợi len đan rối vào nhau
Yêu cũng được, không yêu cũng chẳng sao
Gia đình - người tình & áo khoác
Những cuộc tình chia lìa chầm chậm Vàng [Tráo đổi sinh mệnh]
Khúc tình không tên
Mong manh ảo
Tình ảo như cánh diều đang bay
Chấm hết
Rao bán trái tim
Ký hoạ tình yêu
Dị bản.
Phụ lục
"Cỏ dại" viết về sex
“…Kỷ niệm thời đó, không có điều gì liên quan đến Đan, ngoại trừ việc cô chơi khá thân với người yêu cũ của tôi. Vẫn đủ là một sợi dây dai dẳng trói buộc quá khứ. Đủ để tôi có cơ hội giao tiếp với Đan trong những câu chuyện về cuộc đời. Và trong một lần gặp nhau Đan đã nói rành mạch, ngắt từ đúng chỗ cho việc tạo ấn tượng rằng: “Em cũng đang cố gắng kiếm tiền… kiếm thật nhiều… để khỏi phải lấy chồng!”. Đúng như lời cô, tôi thấy Đan là một dị bản của đàn bà.
Ngày tôi kết hôn, Đan dẫn một người bạn trai xuống Vũng Tàu tham dự. Thấy hai người rất vui vẻ tôi nghĩ Đan đã thoát khỏi ý định lệch lạc trên đường sống. Phụ nữ mà không lấy chồng khác nào một mối hiểm hoạ.
Vài tháng tôi có một chuyến công tác trên thành phố, hết giờ làm việc lại gọi Đan uống café. Cô chỉ đến một mình, không có bạn trai cùng đi cùng. Hỏi về chuyện tình, Đan cười:
Yêu là một chuyện, cưới là một chuyện. Em yêu để cho cuộc sống vui vẻ thôi, còn lấy chồng vẫn là một điều không tưởng.
Nếu em thấy tình yêu đem lại hạnh phúc, sao không thử tiến đến hôn nhân?
Hạnh phúc gì đâu! Thỉnh thoảng yêu để thay đổi không khí chút. Chứ gắn liền nhịp sống của mình với một người nào đó, em chịu không thấu. Thực lòng mà nói em không nhớ được mình đã yêu những ai nữa.
Anh chịu em rồi đấy!
Đan vẫn là Đan, gây khó hiểu cho người khác. Cô đã hoà nhã và thân thiện gấp bội lần mà tôi vẫn không tài nào hiểu được. Cô muốn sống khác người hay là đầu óc đang nghĩ thoáng như Tây? Có lẽ cô thật sự là một dị bản.
Cuộc sống hôn nhân của tôi qua thời trăng mật. Vợ dần dà lột xác và bắt đầu mọc ra những nanh vuốt kìm kẹp chồng từng ly, từng tý… Tự nhiên sự lẵng nhẵng căn vặn của vợ hình thành một nỗi sợ. Sợ vợ như sợ sư tử. Ngán vợ như ngán cơm thiu…
Tính nghỉ ngơi nhưng chợt nhớ ra Đan, tôi gọi điện mời cô đi uống café. Đan đến, mặc một bộ váy trắng ôm sát thân thể đầy gợi cảm trên chiếc xe tay ga. Nhìn kỹ tôi nhận thấy cô rất đẹp, mặn mà, đằm thắm và đầy sức quyến rũ đàn bà. Không còn nhìn thấy bất kỳ dấu tích ngỗ ngược của con trai nơi cô.
... Tôi trùm chăn nằm ngủ và Đan nằm bên cạnh. Nếu là vợ mình, có lẽ tôi đã nhắm mắt chìm vào vô thức, nhưng bên cạnh là Đan - một người con gái lạ lùng, đẹp và hấp dẫn khiến tôi bắt đầu thao thức. Mùi cơ thể của Đan len vào mũi tôi, hoà trộn với men gây ra cảm giác bứt rứt. Đan nằm quay lưng về phía tôi, hồn nhiên thở nhè nhẹ trong cơn ngủ. Bất giác tôi vòng tay kéo Đan vào lòng mình, tiếp xúc với cơ thể nóng ấm của Đan, cảm hứng trong tôi dâng tràn, dào dạt. Tôi không kiềm chế được đôi tay mình, bắt đầu vuốt ve làn da mền mại của Đan. Đến khi chạm lên bầu ngực, cô đẩy tay tôi ra, giọng ngai ngái: “Để yên cho em ngủ nào!” rồi vòng tay ôm chặt lấy tôi.
Nếu tôi nhắm mắt ngủ được, đảm bảo tôi không phải là đàn ông. Tôi bắt đầu đè cô ấy xuống, đôi tay sục sạo, khám phá. Đan yên lặng, bất động như một pho tượng, ngoại trừ hơi thở khẽ khàng… Tôi ngủ sao nổi, nên cứ áp sát thân thể cô và kiên trì đẩy tay xuống phía dưới. Đan ngăn cản quyết liệt cho đến khi tôi chạm được vào thánh địa thì cảm nhận được cô khẽ cong người lên…”
(Trích đoạn ngắn trong “Dị bản”)
“…Dị bản mang một âm hưởng là lạ, thẳng thừng như muốn nổi loạn, hình tượng người phụ nữ trong câu chuyện của Keng luôn gai góc, quyết liệt, nhưng cũng đầy nữ tính và đam mê. Đọc truyện của Keng, người ta cảm nhận được những băn khoăn, khắc khoải của người phụ nữ khát khao hạnh phúc, không ngừng tìm kiếm hạnh phúc, nhưng tiếc thay hạnh phúc ấy quá mong manh…” (Thanh Hoa – Báo Phụ nữ TP.HCM, 18/7/2008)
“…Thả cảm xúc đi phiêu du từ trăn trở của mình qua suy nghĩ của người đọc là thành công lớn nhất mà Keng - Thuỳ Linh đã làm được từ 13 truyện ngắn của mình. Người con gái bản lĩnh đối diện với cảm xúc mênh mông, chới với. Người con gái mạnh mẽ nhìn thẳng vào sự thật dù hiểu rằng mình sẽ bắt đầu giữ cho mình một ký ức chua chát ngậm ngùi. Người con gái hy sinh lặng lẽ giấu vào lòng nỗi cô đơn và đẳng đót riêng mình khi hiểu chính mình chỉ là một “dị bản” của cuộc đời… Tất cả những nhân vật của Keng mong manh mà cứng cỏi, yếu đuối nhưng cũng đầy sức sống, mãnh liệt và táo bạo trong suy nghĩ và hành động, không gọi tên một nỗi đau nào, nhưng những trang viết mạnh mẽ của Keng lại mang một nỗi niềm chênh vênh, vô định…” (Tiểu Quyên – Báo Người Lao động, 20/7/2008)
Mời bạn đón đọc.