Cún Bụi Đời
Tác giả: Daniel Pennac
NXB: Hội Nhà Văn 2016
Tình trạng: Sách tốt, 260 trang khổ 13X19
Chán chường với nỗi cô đơn của mình, Cún Bụi rời bãi rác với quyết tâm tìm cho ra một "bà chủ đích thực", một người có khả năng yêu thương và chămlo đến chú. Thế rồi Cún Bụi gặp gỡ Bé Táo, một cô bé khá đỏng đảnh, một kẻ cứng đầu thật sự. Bé Táo nhặt Cún Bụi về nuôi nhưng rồi kỳ lạ thay, lại trở nên thờ ơ, lãnh đạm với Cún. Ai sẽ là kẻ phải thuần hoá ngược trở lại?
Tài hoa của Daniel Pennac lại hội tụ về đây, để dành cho những ai tưởng như đã quên rằng "khi ta chọn sống với một chú chó, đó đã là ăn đời ở kiếp". Một cụốn tiểu thuyết đầy ấp những bất ngờ, tình bạn và tình yêu thương.
Cún Bụi Đời là một trong những tác phẩm viết cho thiếu nhi thành công nhất của Daniel Pennac. Cuốn sách là minh chứng hùng hồn cho những gì được gọi là tinh tế trong cảm nhận và giản dị trong văn phong của tác giả. Sau Mắt Sói, thêm một lần nữa, độc giả nhỏ tuổi Việt Nam lại có dịp tái ngộ với người thầy yêu trẻ, "người kể chuyện cổ tích hiện đại về loài vật".
"Này, thân phận là chó hoang được nhặt về thì đừng có mà làm bộ làm tịch!
Ấy là bà Tiêu Cay đang rít lên. Giọng bà the thé rất ghê gớm. Từng tiếng nẩy bật vào tường, trên trần nhà rồi dưới sàn nhà bếp, xen lẫn tiếng lanh canh của bát đĩa. Ồn ào thật. Cún Bụi không hiểu gì cả. Cún Bụi chỉ còn biết cụp hai tai xuống, chờ những cái đó đi qua. Những lời như thế từ lâu nó đã nghe chán tai. Bây giờ, có bị mắng là chó hoang chũng chẳng mùi mẽ gì. Đúng, nó là chó hoang đấy, thì đã sao nào? Về chuyện này nó không bao giờ thấy xấu hổ. Như vậy đấy. Nhưng bực quá, cái giọng của bà Tiên Cay sao cứ rít lên the thé! Và bà ấy lại còn nói nhiều nữa chứ! Nếu như nó không cần dùng đến bốn chân để có thể đứng thẳng người một cách đường hoàng thì có lẽ nó đã đưa hai chân trước lên bịt chặt tai rồi. Nhưng đời nào nó chịu bắt chước con người.
- Thế nào? Mày có ăn xúp không thì bảo?
Không, nó không ăn đĩa xúp đó. Nó nằm trước đĩa xúp của mình, cuộn tròn như một khối lông, giả câm giả điếc.
- Được rồi! Ô kê, mày đã muốn thế thì tuỳ. Nhưng tao báo trước cho mày biết, mày chưa chịu nuốt xong đĩa xúp này thì đừng hòng có cái gì khác để ăn...".