Không Xinh Không Thông Minh Không Bất Bình Thế Giới
Tác giả: Phan Ý Yên
NXB: Văn Hóa Văn Nghệ
Tình trạng: Sách tốt, 140 trang khổ 13.5x18.5
Cuốn sách gồm 23 bài viết, mỗi bài viết là một món quà ý nghĩa mà Phan Ý Yên trân quý dành tặng cho những người phụ nữ của mình, với hi vọng mỗi người sẽ bắt đầu nhận ra đây là lúc nên bắt đầu học cách yêu thương bản thân đúng nghĩa. Và họ tìm được cho mình thứ vũ khí tối thượng của người phụ nữ: khí chất cá nhân.
Với giọng văn thủ thỉ, gần gũi, bình dị, Phan Ý Yên tâm tình với những người phụ nữ của mình về cách đi qua những vấn đề khó khăn của cuộc sống mà chúng ta thường thổi phồng lên thành cỡ XXL; hay cách từ vai phụ trở thành vai chính trong chính cuộc đời mình; cách đối diện với những nỗi buồn, nỗi lo rất phụ nữ: bị hối thúc chuyện chồng con, chuyện yêu một người xứng đáng, chuyện tạm biệt ex, nỗi lo về thiên chức làm mẹ làm vợ,… Gấp lại những trang sách của Ý Yên, tin chắc mỗi người sẽ nhận ra "trưởng thành là một quãng đường thú vị, khi nhìn lại chúng ta đều có thể hãnh diện mỉm cười."
***
Không biết tôi có phải là kẻ lạc hậu kỳ quặc duy nhất trên thế giới hay không, nhưng suốt bao năm nay vẫn luôn tin rằng người ta chỉ có thể gắn bó với nhau từ những điều đơn giản và bé nhỏ. Ra phố, thích nhìn người ta cười với nhau khi tạm biệt, thích sự dịu dàng trong từng cái nắm tay, thích cách một người phụ nữ già tỉ mỉ lau đến sáng bóng cái miệng chén uống trà, thích dáng vẻ nhẫn nại của cụ ông vặn sửa cái loa rè rè buổi chiều Hà Nội nóng như đổ lửa. Tất cả mọi chuyển động đơn giản xảy ra xung quanh đều có thể trở nên đáng yêu đến lạ lùng. Chẳng biết từ bao giờ nữa tôi bắt đầu học cách yêu thế giới bằng những điều xíu xiu để từ đó bù đắp cho nỗi buồn của mình, sự trống trải của mình, khiếm khuyết của mình, sự hối hận của mình.
Lúc nhỏ tôi cứ nghĩ phụ nữ nhất định phải thông minh và xinh đẹp. Nhưng khi trưởng thành rồi, tôi lại tin rằng phụ nữ chỉ cần không bất bình gì với thế giới này là đủ. Việc của mình mình tập trung phấn đấu, gia đình của mình mình trân trọng vun đắp, con cái của mình mình hết lòng nuôi dạy yêu thương, số phận của mình mình làm chủ nó. Nội tâm là thứ phải trải qua rèn luyện mới có thể cứng cỏi và bao dung. Từ đó tạo thành thần thái để khiến không phụ nữ nào giống phụ nữ nào được cả.
Nếu bạn để ý một chút sẽ thấy điều này: Đàn ông trẻ con thường hay khen hoặc chọn các em gái “ngon” và “xinh” nhưng đàn ông từng trải sẽ chỉ để ý đến phụ nữ trông “hay hay”. Tính từ “hay hay” đó, khi được diễn giải một cách văn học hơn, hoa mỹ hơn, tôi nghĩ nó chính là KHÍ CHẤT.
Thần thái của một người phụ nữ vốn dĩ mới là đích đến cuối cùng của bất kỳ biện pháp làm đẹp hay xu hướng thời trang nào. Chúng không mua được bằng tiền hay rất nhiều tiền. Bởi chúng được tạo nên từ sự trải nghiệm, từ lỗi lầm, nỗi đau, hạnh phúc, vị tha lẫn hỉ nộ vô thường. Ngày nay, cónhiều phụ nữ cực kỳ xinh đẹp, ăn vận trang nhã thời thượng từ đôi giày nổi tiếng Hangisi của Manolo Blahnik cho đến chiếc túi birkin da đà điểu của Hermès; nhiều cô gái da trắng môi đỏ chân dài cười xinh như bước ra từ phim Hàn Quốc nhưng tuyệt nhiên không để lại ấn tượng gì sâu sắc quá lâu. Cái đẹp là thứ phai tàn nhanh chóng hơn cả việc Vnexpress đăng tin xăng tăng giá. Bởi phàm cứ nhìn lâu, xấu hay cực xấu, xinh hay xinh vô vàn cũng sẽ na ná nhau hết cả. Thế nên, cuối cùng, vũ khí tối thượng của người phụ nữ chính là khí chất cá nhân.
Tìm nó ở đâu bây giờ, thứ vũ khí ấy? Hy vọng bạn sẽ có được một vài ý niệm sau khi gấp cuốn sách này lại. Tôi vẫn luôn hy vọng thế mỗi khi viết xong bất cứ câu chuyện nào. Rằng, bên ngoài kia, có một người phụ nữ bắt đầu nhận ra đây là lúc nên bắt đầu học cách yêu mình đúng nghĩa!
(Lời nói đầu - Phan Ý Yên)