Người Tình Sputnik
Tác giả : Haruki Murakami
NXB: Hội Nhà Văn 2019
Tình trạng: Sách tốt, 282 trang khổ 13X20.5
Mùa xuân năm hai mươi hai tuổi, Sumire yêu lần đầu tiên trong đời. Một tình yêu mãnh liệt, một cơn lốc xoáy thực sự quét qua các bình nguyên – san phẳng tất cả những gì nó gặp trên đường, tung mọi thứ lên trời, xé chúng ra từng mảnh, nghiền nát thành từng miếng. Cơn lốc không hề giảm cường độ khi băng qua đại dương, biến Ăngko Vat thành đồng hoang tàn, thiêu cháy rừng già Ấn Độ với hổ báo và muôn loài, rồi biến thành cơn bão cát sa mạc vùng vịnh Ba Tư, chôn vùi cả một thành phố pháo đài kỳ lạ dưới biển cát. Tóm lại, đó là một tình yêu thực sự vĩ đại. Người Sumire đem lòng si mê hoá ra lớn hơn cô mười bảy tuổi. Đã có gia đình. Và, phải nói thêm, là phụ nữ. Đây là nơi tất cả bắt đầu, và là nơi tất cả kết thúc. Gần như tất cả.
“…Ngay khoảnh khắc Miu chạm tay vào tóc cô, Sumire đã yêu, giống như cô đang băng qua một cánh đồng thì đùng! một tia sét giáng thẳng xuống đầu cô. Một điều gì đó giống như một mặc khải nghệ thuật. Do vậy, khi đó Sumire chẳng thấy có gì đáng quan tâm trong việc người cô yêu tình cờ lại là một phụ nữ.
Sumire gật đầu ngay tắp lự. Thậm chí cô không cần phải nghĩ ngợi về điều đó. Xét cho cùng, thời gian rảnh rỗi là tài sản chủ yếu của cô.
“Vậy thì sao chúng ta không ăn trưa cùng nhau nhỉ? Chị sẽ đặt một bàn yên tĩnh ở nhà hàng gần đây,” Miu nói. Chị cầm ly rượu vang đỏ người hầu bàn vừa rót, chăm chú ngắm nghía, hít ngửi hương thơm rồi lặng lẽ uống ngụm đầu tiên. Cả chuỗi cử động đó toát lên vẻ thanh nhã tự nhiên như một đoạn cadenza được người nghệ sĩ dương cầm trau luyện nhiều năm.
“Rồi chúng ta sẽ bàn kỹ hơn. Hôm nay chị thấy rất vui. Em biết đấy, chị không chắc nó được nhập từ đâu nhưng loại rượu Bordeaux này cũng không phải tồi lắm.”
Sumire giãn nét mặt và hỏi thẳng Miu: “Nhưng chị chỉ mới gặp em, và chị gần như chưa biết gì về em.”
“Đúng vậy. Có lẽ chị chưa biết,” Mui thừa nhận.
“Vậy tại sao chị nghĩ em có thể giúp chị?”
Miu lắc rượu trong cốc. “Chị luôn trông mặt mà bắt hình dong,” chị nói. “Nghĩa là chị thích khuôn mặt em, thích cách em nhìn.”
Sumire cảm thấy không khí xung quanh đột nhiên loãng ra. Bầu vú căng lên dưới làn áo. Cô máy móc vớ cốc nước và uống cạn một hơi. Người hầu bàn có bộ mặt diều hâu lặng lẽ bước nhanh đến phía sau cô và rót nước lạnh vào chiếc ly không. Tiếng đá lanh canh vang lên trong tâm trí rối bời của Sumire nghe như tiếng lầm bầm rên rỉ của một tên trộm đang nấp trong hang…”.
- “Siết chặt trái tim bạn ngay từ những dòng đầu tiên” – Los Angeles Magazine
- “Xót xa… vừa bí ần vừa lãng mạn… một câu chuyện thấm thía về tình yêu không được đền đáp… Nếu thích Rừng Na-uy, chắc chắn bạn cũng sẽ thích cuốn tiểu thuyết này” – AsainWeek.
- “Một cuốn tiểu thuyết tuyệt vời nhẹ tựa lông hồng nhưng cũng buồn đến nao lòng” – Sunday Herald.
"Người tình Sputnik": Sự ẩn dụ về nỗi cô đơnGiới thiệu trên Evan ngày 23/12/2010Đó là một câu chuyện buồn và lạ kỳ xoay quanh ba nhân vật chính. Là câu chuyện về đồng tính nữ, câu chuyện về tình yêu bất thành nhưng đầy ám ảnh không chỉ bởi chuyện tình.
Chuyện tình tay ba kỳ lạ trong văn nén
Nhân vật tôi-một giáo viên tiểu học yêu nghề, chính anh ta đã tâm sự trong tác phẩm: "Sau khi đã thực sự làm thầy, tôi phát hiện ra mình kính trọng và yêu quý nghề này sâu sắc hơn mình từng nghĩ...tôi tình cờ khám phá ra bản thân mình.”
Thầy giáo này sống tách biệt với gia đình. Một gia đình có mẹ thích quét dọn nhưng ghét nấu nướng, có chị gái ghét cả quét dọn lẫn nấu ăn. Anh ta đã phải vào bếp tự nấu ăn từ khi có thể.
Anh yêu Sumire. Nhưng Sumire chỉ xem anh như một người bạn thân. Cô yêu say đắm Miu. Câu chuyện tình đuổi bắt ư? Cũng không hẳn. Đó là câu chuyện anh yêu em nhưng em yêu cô khác và cô ta lại không yêu được đàn bà.
Nhân vật Sumire có người mẹ quá cố “nhạt nhòa”. Đến mức khi cô hỏi bố về mẹ, ông bố chỉ nói được “Mẹ con có trí nhớ tốt” và bà “viết rất đẹp”. Sau đó, bố Sumire chọn người vợ sau vừa không có trí nhớ tốt vừa viết không đẹp, nhưng là người mẹ kế tốt.
Bố Sumire là một bác sĩ nha khoa đẹp trai với sống mũi đẹp đến mức nổi lên sau khẩu trang vẫn hấp dẫn các quý bà, quý cô đến khám chữa răng. Để rồi không ai phân vân khi lấy tiền trả ông.
Sumire là “nhà” tiểu thuyết không biết bao giờ thành công. Sumire không chải tóc, không làm đẹp và đặc biệt không rung động trước người khác giới.
Tài của tác giả là đã thâu tóm được rất nhiều về số phận, cuộc đời cũng như lối sống của cá nhân, của gia đình trong rất ít câu chữ, có thể gọi là văn nén.
Sự ẩn dụ về nỗi cô đơn
Miu-"Người tình Sputnik" của Sumire là một phụ nữ. Mối tình của Sumire là đồng tính đơn phương nên không bao giờ được đáp trả, bởi cô đã là một phụ nữ từng có xúc cảm với đàn ông. Sau một biến cố kỳ lạ và không thể lý giải, Miu đã vĩnh viễn mất đi cảm xúc yêu đương.
Những lời tự sự giàu chất gợi, giọng văn không ngại chạm vào nhục cảm và say đắm, những tình tiết kỳ ảo...sẽ cuốn bạn vào một không gian đầy mê hoặc, dù hẫng hụt rồi lại hy vọng trong "Người tình Sputnik".
Tác giả viết: “Vì sao mọi người cứ phải cô đơn như thế này? Mục đích của nó là gì? Hàng triệu con người trên thế giới này, tất cả đều mong mỏi khát khao, đang kiếm tìm những người khác để thỏa mãn mình nhưng lại tự họ cô lập họ. Vì sao? Trái đất sinh ra chỉ để nuôi dưỡng sự cô đơn của con người?”
Câu chuyện, là một ẩn dụ đẹp, và da diết buồn về sự cô độc của kiếp người, về sự mất đi và hành trìrh tìm kiếm vô vọng cái tôi đích thực. Những bạn đọc thích giải trí vui tươi khó lòng thích Murakami. Những ai quen văn tác giả này thì dễ "nghiện".
Murakami từng được mọi người biết đến nhiều nhất với "Rừng Nauy" nhưng "Người tình Sputnik", tác phẩm thứ tám của nhà văn Nhật Bản này cũng đang gây sự chú ý đặc biệt của không ít độc giả.